những hơi thở gấp gáp, hai mắt nhắm nghiền. Tôi cũng kịp lật người sang bên, ôm cô nằm lên người mình và cùng chìm vào giấc ngủ. Tôi thức dậy, trời đã sáng rõ, nhìn đồng hồ đã hơn bảy giờ. Đây là lần hiếm khi tôi dậy muộn như vậy. Nhìn sang cô vẫn đang ngon giấc, tôi không nỡ đánh thức cô dậy. Tôi nhẹ nhàng xuống giường, mặc quần áo và khẽ khàng đi ra khỏi cửa. Tôi làm mấy động tác thể dục và chống đẩy để giãn cơ, rồi bước về phòng. Con bé.