rồi và anh thương vợ anh lắm, các cô rút lui ngay, tôi đùa với vợ tôi. – Cha, tội nghiệp chồng tôi quá, vợ tôi ngạo tôi lại. Ba má tôi Quỳnh và chi làm đều cười. – Đúng là đàn ông củng miệng lưỡi quá, phải vậy không em, vợ tôi nói với em nàng. Sau bữa ăn tối, lợi dụng lúc vắng người chung quanh, Quỳnh hỏi nhỏ: – Còn đủ sức làm chị Phượng tối nay không hả? – Anh chẳng những đủ sức chơi chị em mà còn đủ để chơi cả em nữa, thử cả hai lên giường một lượt thì sẽ biết liền. – Em biết lắm mà, ông nào mà