lo nhìn vào cặp núi đồi đó mà chính ông quên đi mất còn có một khe suối tiên huyền bí cần phải thám hiểm, không những vậy chúng còn đẹp hơn và kỳ diệu hơn cặp nhũ hoa này rất nhiều. Nhìn hồi lâu thì ông chợt nhớ đến cái bàn tay phải của mình, nó đang ở trong quần và hiện tại đang ốp trọn vẹn trên cái mu bướm nhô cao trắng nõn của Diễm Trang. Ông Vinh đưa mắt nhìn người tình nhỏ và nói: – Diễm Trang ơi! Trên người cháu chỗ nào cũng đẹp, đẹp vô cùng… – Bác… Bác Vinh ơi! Cháu… Ưm… Ưm… Ông Vinh vừa