Bày mâm cơm lên, em xuýt xoa, vì không nghĩ tôi biết nấu ăn. Em bảo:
Em không nghĩ anh biết nấu ăn đâu đấy…
Ơ đùa anh. Anh là trai quê chính gốc đấy…
Anh giỏi thật, nhìn tuổi anh, nhìn cách anh làm việc không ai nghĩ thế đâu.
Ờ, thì ở công ty ai cũng nghĩ anh là công tử nhà giàu mà.
Anh thế chắc được nhiều cô thích lắm nhỉ.
Tôi trầm ngâm. Thực ra tôi có mỗi một mối tình đầu, người yêu cũ chê tôi nghèo, lấy một thằng già hơn mười mấy tuổi, có nhà thành phố, cũng vì thế bao năm nay, tôi chỉ làm, chơi chứ chẳng yêu.