Vệ sinh sáng xong, tôi mua 2 hộp bánh cuốn rồi chạy một mạch đến nhà chị. Bà chị đã dậy từ khi nào vẫn mặc trên người bộ váy ngủ màu hồng nhạt, Hở từ vai tới hai cánh tay trần trắng mũm nhìn đến thích mắt!
– Sao nhóc biết chị thích bánh cuốn mà mua vậy?
– Hơ… thế nó mới… tài chứ lại!
– Đứa nào sau này lấy được nhóc chắc là sướng, vừa khéo vừa đảm!
– Đứa nào thì em không biết, nhưng chị đừng có gọi em là nhóc, mất tư cách của em lắm, em to gần gấp rưỡi chị mà suốt ngày bị cốc đầu với bị gọi là nhóc!
– Thế gọi là cái gì?
– Em không biết, chị gọi là gì cũng được, nhưng dứt khoát không phải là nhóc!