không cầm, mà vươn cổ sang. Tôi mở hộp cầm sợi dây đeo lên cổ nó, mắt nó long lanh hạnh phúc. Sau đó, suốt đường về, nó cứ đưa tay lên vuốt ve cái dây chuyền, lâu lâu lại hỏi một câu. – Cái hạt này là biểu tượng của tượng của tình yêu của anh không? – Không. Vì nó dễ bán hơn, nếu sau này mày thiếu tiền. Tôi xẵng giọng, còn nó mặc kệ, vẫn vuốt ve sợi dây. Về đến nhà, nó lại hứng lên đòi làm tình, rồi sau đó nó phải nằm im.