ra khỏi hai cánh tay của chị, hết ống bên phải rồi ống bên trái. Hai bàn tay thành thạo của Hoàn lại lần ra sau lưng chị, mò mẫm tháo hai cái móc sắt nhỏ cài hai sợi dây nơi chiếc nịt vú của chị, chiếc nịt vú bằng thun voan trắng rất mới của chị Vân không còn bó sát vào người nữa mà từ từ lỏng dần, lỏng dần rồi rời khỏi người chị, nằm trên đệm cùng một chỗ với chiếc áo pijama mà Hoàn vừa mới cởi ra. Sự đời có nhiều lúc thật trớ trêu! Chị Vân mới vừa làm lễ Vu quy lúc sáng và giờ đây chị đã ở