ra như vầy rồi. Cô biết là làm vậy rất nguy hiểm, nhưng để giải vây cho Dara, xem chừng không còn cách nào khác. Cô tỏ ra hốt hoảng, vội nói: – Hai anh… anh hai muốn gì… hai anh… mau đi đi… – Ừ… thì tụi tui sẽ đi thôi… nhưng có điều… he he… cô em tướng ngon vậy… có thể cho hai đứa tui ngắm nghía chút không? Đứa kia nói thêm vào: – Phải đó… cô em ở truồng ở trần đi vòng vòng biến thái vậy… chẳng phải cũng muốn ‘khoe’ cái tướng ngon lành của mình sao… gặp tụi anh… sao lại che che làm gì… Hai gã du