tối rồi… – Ơ con đang ăn mà… – Nhìn xem mấy giờ rồi mà còn đang ăn, về nhanh lên, hôm nay mẹ quên cắm cơm nên không có cơm cho mày ăn đâu. Bị đuổi không thương tiếc, tao tiu nghỉu đứng dậy ra về, em bế con nhìn tao bụm miệng cười. – Đấy mãi không chịu lớn cháu ạ. Trời dần tối, công nhận mùa đông nhanh tối thật mặc dù trưa nắng vãi lồn ra. “Éo mẹ sao trời tối nhanh thế nhỉ” tao vừa lái xe vừa lẩm bẩm phi qua con đường liên.