nghe. Phương hiểu ý nó nên quay qua nói với thằng Miên: – Anh Miên… chờ tui chút nha… Thằng Miên tỏ ra lịch sự, không nhiều chuyện xen vào việc riêng của Phương nên gật đầu. Cô nhấc mình, lúc này mới bắt đầu rời khỏi cơ thể của hắn. Cái miệng lồn của Phương coi vậy chứ cũng ham hố lắm, lúc rút ra khỏi dương vật thằng Miên cô còn nghe cái ‘phóc’ như thể nó không muốn rời ra vậy. Phương đứng lên, đi vài bước ra một góc riêng nói chuyện với học trò. – Sao… có chuyện gì… nói đi Sinh… – Dạ… thật ra