Nữ công sở hấp diêm tập thể với anh đồng nghiệp , thao đầy nước ấm. “Được rồi đó. Đừng có khóa cửa… Có gì còn cứu viện được.” Phương cười cười nhắc nhở, sau đó khép cửa ra ngoài. Thư cười nhẹ đáp lại, nàng chầm chậm bước xuống giường. Sau khi ăn uống đầy đủ làm cơ thể nàng đã phục hồi một chút năng lượng, sau khi đắn đo chọn quần áo thì Thư quyết định vẫn chọn một chiếc váy lụa mỏng, nhưng lần này ngắn hơn chiếc mà nàng đang mặc trên người. Mang đồ vào phòng tắm, không quên lời Phương dặn nên cửa chỉ đóng lại mà không khóa. Thư lấy chiếc ghế nhỏ