giờ chịu nổi được huống chi là một người phàm tục bằng xương bằng thịt như ông Vinh. Ông nhìn vào cái gò thịt nhô cao vun vút, những sợi lông đen lưa thưa bóng mượt, được mọc lên nhan nhản trên đỉnh mu bướm gần nơi mồng đốc của Diễm Trang một cách say mê đến nỗi nhểu cả nước dãi. Nước dãi từ trong miệng của ông chảy ra làm rơi xuống dưới và dính vào phần mu múp míp của cô, nước dãi nhơn nhớt nhưng thấy cũng gợi tình cho cả hai người. Ông Vinh thấy Diễm Trang đang nằm mà không nói gì, chỉ “Ưm! Ưm”