Con bé dạo này ít liên lạc hơn, chắc nó bận học. Nhưng nghĩ đến nó thì nó như Tào Tháo. Buổi trưa chưa đến giờ nghỉ, nó đã chạy vào phòng tôi nhí nhảnh.
Anh ngạc nhiên không?
Ơ, sao em đến đây giờ này.
Em có việc đi qua, vào thăm anh tí.
Tưởng em bận học lắm, nên anh cũng quên béng không hỏi xem em sống ra sao.
Em quá tốt, chắc chỉ anh không tốt thôi.
Thế ngoài thăm anh thì còn việc gì không?
Có, để em xem anh có gì mới không? Có bóng hồng nào bám đuôi không.