thôi. – Chà, anh cũng 17 tuổi rồi mà như trẻ con ấy nhỉ ? Vớ vẩn, thôi nhanh ăn sáng rồi đi học đi. Tôi đành phung phịu ngồi ăn bát mì mẹ nấu sẵn, bỗng nảy ra 1 ý nên tôi nói: – Mẹ chờ con với nhé, hôm nay con đi chung với mẹ nhé. – Sao thế, mọi khi cứ đòi đi 1 mình cơ mà, giờ lại đòi bám váy mẹ à – Mẹ cười trêu tôi. – Con ước kéo tụt váy mẹ ra như thế đấy … – Tôi lầm bầm trả lời, có vẻ như là mẹ nghe thấy nên trợn mắt nói: – Này, nói cái gì đấy hử … Tôi ngẩng lên cười nhăn nhở… Lúc ấy bố